Page 47 - lienlac2022-3
P. 47
Hứa!
THO’
Sao anh không về
Để nghe dòng nước xoáy LÊ ANH DŨNG
LÊ ANH DŨNG
Trọn thời gian ta đã đốt cuộc đời
Trăng muôn sao
Như bằng hữu muôn nơi
Đem gió lại một thời xoay thế cuộc
Gươm hoen!
Con tim đã yêu
lần nghe lời mật ngọt Bóng ai nghiêng ngã cô đơn
Sau ân tình đầy phản bội thăng hoa Tường cao phố lạ linh hồn buốt tê
Vết thù sâu Quê hương ngàn dặm không về
Bổng cất tiếng hát ca Để mơ để tưởng ... để thề một mai
Ôi ân ái và “đồng sàng dị mộng” Lời thề đeo đẳng tương lai
Kinh Kha không trọn miệt mài gươm hoen
Gió đã xoay chiều Phôi pha một bóng trước đèn
Mắt mở tung hang động Nhìn gương đếm tóc bạc chen mái đầu
Vết chân in hằn năm tháng lang thang
Dẫu xa nhau
Dù tim vỡ xương tan Dòng sữa Mẹ !
Ta vẫn hứa tìm nhau về tổ quốc ...!
Cỏi em! Sớm mai sương chưa tan
Trời Cali sao thoảng mùi hương Mẹ
Ánh nắng xiên long lanh dòng sữa
Em về vắng bóng xuân thì Vào hồn con nhè nhẹ điệu ru xưa
Cỏ hoa héo rũ khiến thi thơ buồn
Chờ nhau ngày ấy mờ sương Nhờ về điệu ru xưa
Cách ngăn âu cũng là nguồn trăm năm Hồn như say trong vòng tay Mẹ
Ấp ủ dưỡng nuôi một thời dâu bể
Ước mơ giờ đã xa xăm Lòng Mẹ thuơng con nói mấy cho vừa !
Bao nhiêu kỳ vọng vẫn nằm chiêm bao
Cỏi em một chiếc hôn trao Trên quê người cô đơn
Nghe như vang vọng đường vào thiên thu! Nhìn phố phường trong ngày nhớ Mẹ
Quà trên tay lời chúc nghe khe khẻ
Quê hương Con cũng muốn mang một đóa hoa hồng
Thôi em hơn nữa cuộc đời Hương Mẹ trời Tây
Trong cơn mộng tưởng một thời yêu nhau Sao có thể sánh với trời Đông
Quê người gậm nhấm thương đau Mẹ trời Đông nuôi con bầu sữa ấm
Còn đây hương quế ngát màu thời gian Trẻ trời Tây chỉ nhuần thấm sữa bò...
Trăng tàn nhụy rữa vô thường Ôi! Hương thơm sữa Mẹ
Mặc con nước xoáy mặc sương thu về Dòng sống ngọt ngào tuôn vào cơ thể
Trắng đầu từng sợi đam mê Như bản tình ca ngàn đời sông bể
Vết nhăn từng phiến bên lề cuộc vui! Mẹ Việt Nam hương ấm ngàn năm !
LIÊN LẠC 2022-3 • 45