Page 62 - lienlac2024-2 Pages Web.indd
P. 62

Một ngày Thứ Bảy đầu tháng 12 năm 2023,  sau buổi họp của
                                            Ban Điều Hành Trại Bách Hợp 5, Trại Trưởng Phùng Quốc Bảo
                                            gởi biếu Anh Chị Em, mỗi người một bó đũa bằng gỗ cây dừa.
                                                 Đầu tiên, ai cũng nghỉ đây là quà từ Việt Nam  mà Trại Trưởng
                                            mang về. Nhưng sao lại mua chi những bó đũa này mang về cho
                                            nặng? Tặng mỗi người một đôi cũng đủ rồi. Tuy nghỉ vậy nhưng ai
                                            cũng vui vẽ mang về và thầm cám ơn món quà được tặng.
                                                 Nhưng có ai biết đâu đằng sau món quà bó đũa là một câu
                                            chuyện và lời nhắn nhủ đầy ý nghĩa mà người Trại Trưởng chỉ
                                            mĩm cười khi trao tay.
                                                 “Ngày xưa, ở một làng nọ có một người nhà rất giàu. Ông
                                            ta sinh được những năm người con. Vì quá giàu có nên những
                                            người con của ông ta có một đời sống sung sướng thừa thãi về
                                            vật chất. Nhưng chuyện đời thường vốn vô cùng. Có một thì đòi
                                            hai, có voi thì đòi tiên. Sung sướng quá nên các con ông sinh ra
                                    BÓ ĐŨA CỦA NGƯỜI  TRẠI TRƯỞNG
                                            tham lam, ích kỉ, tranh giành lẫn nhau.
                                                 Đến khi khôn lớn, cả năm người con vì nhờ tiền của cha mẹ
                                            nên đều trở nên giàu có. Tuy mỗi người một cơ ngơi, nhưng vẫn
                                            giữ thói ganh ghét, tị nạnh, cãi cọ nhau về những của cải mà họ
                                            có. Nhìn cảnh các con không hòa thuận, người cha buồn lắm. Ông
                                            cố gắng khuyên bảo nhưng dù ông có cố gắng thế nào, các con
                                            ông cũng không bỏ được lòng đố kị đã ăn sâu vào máu thịt. Ông
                                            rất đau lòng nên ngã bệnh. Sau một thời gian ốm liệt giường, ông
                                            biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa. Ông cho gọi
                                            các con đến bên giường và bảo gia nhân đem đến cho ông hai
                                            bó đũa. Các con ông còn đang nhìn nhau ngơ ngác không hiểu
                                            người cha có ý định gì thì ông lấy một bó đũa, đưa cho mỗi người
                                            một chiếc và bảo:
                                                 - Các con mỗi đứa lần lượt bẻ chiếc đũa này cho cha.
                                                 Ông vừa dứt lời, trong chớp mắt, năm người con bẻ năm
                                            chiếc đũa thật dễ dàng. Nhìn những chiếc đũa gãy đôi, ông im
                                            lặng và các con ông cũng yên lặng đợi chờ. Một lát sau, ông đưa
                                            nguyên bó đũa cho người con cả và dịu dàng nói:
                                                 - Các con đã rất dễ dàng thành công trong việc bẻ một chiếc
                                            đũa. Bây giờ, các con lại thay phiên nhau bẻ nguyên cả bó đũa
                                            này cho cha xem.
                                                 Người con trưởng cầm bó đũa ra sức bẻ. Anh vận dụng sức
                                            mạnh đến nỗi mặt mũi đỏ gay nhưng không thể nào làm cho bó
                                            đũa gẫy được. Chờ đến lúc anh chịu thua, người cha bảo người
                                            con thứ hai tiếp tục. Cũng như người con lớn, người con thứ hai
                                            không bẻ được và chịu thua. Ông kiên nhẫn chờ đến khi người
                                            con thứ năm bỏ cuộc mới ôn tồn nói:
                                                 - Đó, các con xem, thế nào là sức mạnh của sự đoàn kết. Nếu
                                            các con cứ tiếp tục tị nạnh nhau, chia rẽ nhau thì các con cũng
                                            lẻ loi, yếu đuối không khác gì một chiếc đũa và các con sẽ bị bẻ
                                            gãy dễ dàng. Nhưng nếu các con biết thương yêu đoàn kết lại với
                                            nhau như bó đũa thì không một sức mạnh nào bẻ gãy được các
                                            con.”
                                                 (ngụ ngôn trích từ internet)

          62    •   LIÊN LẠC 2024-2
          62    •   LIÊN LẠC 2024-2
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67