Page 56 - lienlac2024-3
P. 56

Trong cuốn Các vấn đề giáo dục thuộc tủ sách      không hể trở thành công cụ đặc biệt giúp cho những
         giáo dục, nxb Trẻ đã nói, có một phần lớn điểm sơ      kẻ muốn thao túng xã hội theo đuổi những mục đích
         lược về giáo dục nước ngoài, cả phương Đông lẫn        xấu xa. Việc dạy dỗ tại nhà trường phải hoàn tòan
         phương Tây, chắc là do kê cứu các sách nghiên cứu      trao cho các nhà giáo độc lập không bị ảnh hưởng
         của Anh Mỹ và Pháp mà viết lại. Phần viết về giáo      bởi bất cứ đảng phái chính trị hay tôn giáo nào."
         dục Nga kết lại như sau: Xét chung thì nền giáo dục    (Sđd tr.143).
         ở Nga rất thực tiễn và khoa học, nhưng nó chỉ là           Tinh thần khai phóng như vậy đã trở thành một
         thứ giáo dục một chiều, nhăm biến con người thành      khía cạnh chủ yếu của quan niệm nhân bản như trên
         một công cụ sản xuất [và ở VN là chiến đấu – VTN]      đã nói. Tinh thần khai phóng này cũng chi phối cách
         tới mức tối đa. Một khi con người đã trở thành công    các nhà GDMN hiểu khác đi về tính dân tộc, so với
         cụ của guồng máy cộng sản thì mất hết nhân tính.       nội dung được GDMB chấp nhận. Các nhà GDMN
         Do đó chúng ta có thể kết luận rằng giáo dục xô viết   từng hào hứng nói về xu thế hội nhập đến rất sớm
         tuy thực tiễn và hữu hiệu nhưng lại phi nhân tính      của mình.
         (Sđd tr. 228). Có thể mượn để nói về GDMB.                 Cách nói của Nguyễn Thanh Liêm: "Tinh thần
                                                                dân tộc không nhất thiết phải bảo thủ, không nhất
              Về tính khai phóng                                thiết phải đóng cửa. Ngược lại, giáo dục phải mở
              Trong mấy chữ gọi là nguyên tắc căn bản trong     rộng, tiếp nhận những kiến thức khoa học kỹ thuật
         các tài liệu GDMN, đối với bọn Hà Nội chúng tôi, chữ   tân tiến trên thế giới, tiếp nhận tinh thần dân chủ,
         khai phóng là hơi lạ. Mở Hán Việt tân từ điển của      phát triển xã hội, giá trị văn hóa nhân loại để góp
         Nguyễn Quốc Hùng (Khai Trí, 1975), thấy ghi khai       phần vào việc hiện đại hóa quốc gia và xã hội, làm
         phóng tức mở mang và buông thả, ý nói làm cho tốt      cho xã hội tiến bộ tiếp cận với văn minh thế giới. Đó
         đẹp hơn; không kìm giữ, mà trái lại, muốn giúp đỡ      là theo tinh thần khai phóng vừa nói."
         cho tiến xa hơn.                                           Với GDMB, nói dân tộc là để từ chối khai phóng.
              Thoạt đầu tôi thấy là trong một mức độ nào đó,    Còn với GDMN, chính là cần khai phóng thì mới giải
         khai phóng có vẻ gần với khái niệm hiện đại tiên tiến   quyết vấn đề dân tộc một cách triệt để. Nhìn theo
         của miền Bắc, mấy chữ này thường dùng cả trong         cách nào thì khai phóng mà các nhà giáo dục ở Sài
         kinh tế lẫn giáo dục. Về sau đặt khai phóng vào cái    Gòn đã nói cũng bao hàm một ý nghĩa mà GDMB
         nền chung của các nguyên tắc căn bản của GDMN,         không  thể  chấp  nhận  được.  Thậm  chí  phải  nói  là
         tôi mới hiểu khai phóng gần với khái niệm cơ bản       GDMB đã làm ngược lại.
         của nhân học hiện đại là tự do – và do đó quá mới          Hẳn là không xa sự thật lắm nếu kết luận trong
         mẻ với chúng tôi.                                      khi  giáo  dục  thế  giới  và  GDMN  là  khai  phóng  thì
              Trong cuốn Chân dung những nhà cải cách giáo      GDMB là khép kín. Trong khi GDMB chỉ hướng tới
         dục tiêu biểu trên thế giới, do tổ chức Unesco bảo     các mục đích trước mắt – một tinh thần thiển cận sát
         trợ biên soạn và chi phí xuất bản (bản dịch tiếng Việt   mặt đất– thì tinh thần khai phóng mà GDMN muốn
         của nxb Thế giới, 2004), phần viết về Thái Nguyên      xây dựng bao giờ cũng giúp cho người ta hướng tới
         Bồi (1868-1940), có đoạn dẫn lại mấy ý của vị Hiệu     tương lai.
         trưởng sáng lập Đại học Bắc Kinh có liên quan tới          Trong cuốn Các vấn đề giáo dục đã nói, ở tr.
         phương hướng phát triển giáo dục của nước Trung        204 tập I, tôi còn thấy các tác giả dẫn lại một câu
         Hoa thế kỷ XX: "Chúng ta phải được tự do tư tưởng      của Kant: "Mục đích của giáo dục là huấn luyện trẻ
         và tự do ngôn luận và không để cho một trường          không phải chỉ nhằm vào sự thành công của chúng
         phái triết học hay bất kỳ một loại hình tôn giáo nào   trong tình trạng xã hội hiện tại, mà nhằm một tình
         giam hãm tư tưởng chúng ta. Trái lại chúng ta phải     trạng có thể tốt đẹp hơn, hợp với một quan niệm
         hướng tới những tư tưởng cao cả mang tính nhân         lý tưởng của nhân loại." (Sđd tr. 204). GDMN nhằm
         loại, những tư tưởng sẽ tồn tại mãi, bất kể không      vào những mục đích như thế mà GDMB thì không.
         gian và thời gian. Đó là nền giáo dục xứng đáng với
         tên gọi nền giáo dục toàn cầu." (Sđd tr.138)               ĐOẠN KẾT
              "Giáo dục giúp cho thế hệ trẻ có cơ hội phát          Giống như xã hội nơi đây, sự phát triển giáo
         triển trí lực và hoàn thiện tính cách cá nhân, đóng    dục ở miền Bắc đi theo một cái mạch phải nói là
         góp cho nền văn minh nhân loại. Bởi vậy giáo dục       không bình thường. Nếu GDMN tiếp nối cái mạch

          56    •   LIÊN LẠC 2024-3
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61